Nơi tôi công tác có rất nhiều tấm gương vì sự nghiệp giáo dục nhưng để lại trong tôi nhiều cảm xúc nhất đó là đồng chí bảo vệ của nhà trường. Anh tên là Trần Văn Chiến, sinh năm 1979. Ai cũng nói sao trẻ vậy mà lại chọn công việc làm bảo vệ trường THCS. Tâm sự với anh, anh trải lòng: “Thật ra anh có nhiều công việc để lựa chọn. Nhưng anh thích được làm trong trường học có vì ở đây có các cháu học sinh rất hồn nhiên, ngây thơ như các con của anh ở nhà. Chúng rất sáng tạo và mang đến tiếng cười cho mọi người.
Tôi còn nhớ lần đầu tiên đến trường THCS Ninh Hiệp, người đầu tiên tôi gặp là anh. Với nụ cười thân thiện luôn nở trên môi, anh đã giúp tôi cảm thấy rõ ràng mình được chào đón, mình là thành viên của ngôi trường mới này. “Vạn sự khởi đầu nan, ấn tượng ấm áp của ngày đầu ấy tôi luôn ghi trong lòng và tôi cũng luôn nhắc nhở mình hãy mang tặng nụ cười chân thành cho tất cả mọi người như anh. Tự nhiên, tôi thấy yêu và gắn bó với trường, với lớp.
Mỗi buổi sáng đến trường làm việc tôi đều nhìn thấy anh bảo vệ, với khuôn mặt vui tươi, anh luôn mỉm cười với tất cả mọi người xung quanh. Công việc của anh tưởng chừng đơn giản, bảo đảm an toàn cơ sở vật chất của nhà trường, bảo quản và trông giữ rất nhiều xe của giáo viên nhân viên và học sinh trong trường, tham gia tuyên truyền , nhắc nhở học sinh chấp hành tốt quy định về an toàn giao thông, phòng chống tai nan thương tích... nhưng nó lại vô cùng quan trọng. Đó là giữ gìn an ninh mang lại sự bình yên cho các cháu, cho các bậc phụ huynh. Sự thân thiện và cởi mở ấy của anh cũng khiến các bậc phụ huynh yên tâm gửi trọn niềm tin khi đưa con mình đến trường học.
Anh Chiến còn rất khéo tay hay làm khi vá những mảng tường vôi của trường đã bị bong để ngôi trường đẹp hơn.
Ảnh 1: Anh Chiến làm thợ xây vá chỗ tường vôi đã bị hỏng.
Ngoài công việc của nhà trường giao, anh luôn nhiệt tình giúp đỡ chị em trong trường. Bóng điện cháy cũng nhờ anh Chiến. Công tắc điện hỏng, vòi nước bị gãy cũng là anh Chiến sửa rồi đến các dụng cụ đồ dùng thí nghiệm trong các tiết chuyên đề cũng lại anh Chiến. Chúng tôi cảm thấy thật tự hào có người anh ga lăng đến thế!
Ảnh 2: Đồ dùng anh chiến hỗ trợ trong tiết dạy Vật lý.
Bên cạnh đó, anh rất cẩn thận và chu đáo để đảm bảo tài sản nhà trường. Anh luôn chú ý quan sát từng cánh cửa, từng bóng điện trong nhà trường. Không những vậy để bảo đảm cho nhà trường về công tác PCCC và mỹ quan trường học, anh còn luôn để ý từng chi tiết nhỏ như dây điện khi chưa được đưa vào ống gen, những cây xanh trong trường anh thường xuyên cắt tỉa và quét dọn lá cây rụng trên các mái nhà để tránh gây tắc các đường nước chảy và đảm bảo an toàn.
Ảnh 3: Anh Chiến đang cắt tỉa các cây xanh, quét dọn lá.
Ban ngày tấp nập nhộn nhịp tiếng nói, tiếng cười của học sinh là vậy nhưng khi màn đêm buông xuống thì vô cùng vắng lặng. Phối hợp với các đồng chí trong buổi trực, anh lại đi xung quanh sân trường với chiếc đèn pin trong tay kiểm tra các vị trí, khu vực. Tôi nhìn thấy ở anh một người tận tâm, nghiêm túc, có trách nhiệm cao trong công việc. Anh từng nói với tôi rằng: “Hãy sống thật tốt và yêu nghề bằng cả trái tim mình, nghề sẽ không phụ người”. Trời đã tối mà bị mất nước anh không ngại leo lên trần để kiểm tra máy bơm nước, xử lý kịp thời để hôm sau cô và trò có đủ nước để dùng. Rồi những hôm nhà trường có hội nghị anh cũng tất bật với chúng tôi từ sớm chuẩn bị từ những chiếc quạt, loa đài, kê bàn ghế với chúng tôi.
Công việc hàng ngày tưởng chừng như đơn giản nhưng anh không một giây phút lơ là với công việc của mình. Với tinh thần trách nhiệm cao anh không quản ngại ngày nắng hay ngày mưa, đêm hay ngày. Công việc bảo vệ của nhà trường tuy không nặng nhọc nhưng rất cần sự chăm chỉ, cần cù, chịu khó, cẩn thận. Mà điều này ở anh luôn có đủ.
Anh không chỉ là người bảo vệ đơn thuần nữa mà còn như một người anh, người em trong lòng chúng tôi. Cái tên anh Chiến sao gần gũi và thân thương đến lạ. Anh còn thường xuyên tham gia các hoạt động Hiến máu cứu người. Anh luôn tâm niệm: “Một giọt máu cho đi - Một cuộc đời ở lại”. Chính vì thế mà mỗi khi nhà trường phát động những hoạt động tình nguyện, anh luôn hăng hái tham gia.
Ảnh 4: Anh Chiến tham gia hiến máu tình nguyện tại xã Ninh Hiệp
Anh chính là một tấm gương “người tốt – việc tốt” mà tập thể cán bộ giáo viên, nhân viên luôn phấn đấu để ngôi trường vững mạnh có nhiều thành tích. Còn với các cháu học sinh, cái tên bác Chiến bảo vệ luôn được các con nhắc đến mỗi ngày ở trường và cả ở nhà. Nhìn dáng vẻ cần mẫn, đôi bàn tay cần cù của anh từ sáng sớm đến chiều muộn khiến tôi thấy đáng quý biết bao của sự lao động tận tâm của người bảo vệ. Tất cả mọi người từ thầy Hiệu trưởng đến tập thể giáo viên, nhân viên trong nhà trường và các con học sinh đều rất yêu quý mến anh.